Nên duyên nhờ giọng hát
Vài năm trước, chị Đặng Thị Thủy (36 tuổi, quê ở TP.Vĩnh Yên, tỉnh Vĩnh Phúc) có mở một tiệm làm đẹp nho nhỏ, bên cạnh là một quán cafe hát cho nhau nghe.
Sau nhiều lần bị “tra tấn” bởi những giọng hát dở, một hôm, chị Thủy lại bất ngờ, tò mò trước giọng hát rất hay của một người đàn ông. Sau khi nối mi cho khách xong, chị Thủy sang quán xem chủ nhân giọng hát là ai. Người đó là anh Lưu Văn Phương (36 tuổi, quê ở huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc). Ấn tượng đầu tiên của chị Thủy về anh Phương là đôi chân không lành lặn.
Chị Thủy chủ động hỏi: “Anh quê ở đâu mà hát hay thế?“. Câu chuyện của họ bắt đầu từ đó. Anh Phương chủ động mời chị Thủy uống cafe, song ca với nhau một bài.
“Anh ấy có xin số điện thoại của tôi. Lúc đó tôi chưa có người yêu đâu nhưng không có thói quen cho số điện thoại lung tung, sợ bị làm phiền. Về sau, anh ấy chủ động vào Facebook của chị chủ quán cafe để tìm Facebook của tôi và nhắn tin nói chuyện“, chị Thủy nhớ lại.
Một thời gian sau, thông qua người chủ quán cafe, anh Phương mời cả nhóm trong đó có chị Thủy về nhà mình chơi. Sau khi đã chơi cả ngày, nhóm chị Thủy ra về thì anh Phương cũng đi theo đến quán cafe cạnh tiệm của chị Thủy.
“Hôm đó trời mưa phùn, rét, anh Phương cứ ngồi trên chiếc xe 3 bánh ở ngoài trời. Bình thường thì có một người bạn hay cõng anh ấy vào. Nhưng hôm đó, người bạn kia đi đâu không rõ, nhìn anh thương quá thế là mình cõng anh vào“, chị Thủy kể.
Hành động đó của chị Thủy đã giúp mối quan hệ của anh chị tiến một bước dài khi cả hai nhận ra mình đã nảy sinh tình cảm với đối phương và dần dần chính thức hẹn hò.
Sau 4 tháng tìm hiểu, chị Thủy đưa anh Phương về nhà chơi với tư cách bạn bè. Bố mẹ không phản ứng gì nhưng khi nghe con gái nói về việc đang tìm hiểu người đàn ông khuyết tật thì gia đình nhất định phản đối.
Biết chuyện, anh Phương buồn chán và quyết định vào Bình Thuận làm việc. 1-2 tháng sau, chị Thủy ngỏ ý muốn vào miền Nam cùng anh Phương với lời nhắn: “Anh cho em vào với, sướng khổ em cũng ở bên anh“.
Thời gian đầu mới vào Nam, anh Phương làm công việc lập trình. Tuy nhiên sau dịch covid-19, công ty phá sản nên anh mất việc. Hiện tại, anh Phương và chị Thủy đã chuyển lên TP.HCM. Hàng ngày, anh đi bán vé số mưu sinh còn chị mỗi tối lại kéo loa kẹo kéo đi hát ở các quán nhậu.
“Tuy cuộc sống khó khăn nhưng con cảm thấy mình đã lựa chọn đúng người”
Anh Phương và chị Thủy cùng từng trải qua đổ vỡ hôn nhân. Anh có 2 con riêng, chị có 1. Cặp đôi cũng vừa đón thêm một bé trai rất kháu khỉnh. Cả nhà gia đình 6 người đang thuê trọ trong một căn phòng chỉ rộng vẻn vẹn 15m2. Khó khăn chồng chất nhưng gian nhà nhỏ lúc nào cũng ngập tiếng cười.
Nói về cuộc hôn nhân của mình, anh Phương ngậm ngùi vì vẫn còn nợ vợ một đám cưới hoàn chỉnh. Về phía gia đình, bố mẹ chị Thủy vẫn chưa chấp nhận và chị cũng chưa nói chuyện lại được với bố mẹ.
Có cơ hội được nhắn nhủ với đấng sinh thành, người phụ nữ nghị lực rưng rưng nước mắt: “Con muốn gửi tới bố mẹ lời xin lỗi. Bởi vì con đã không nghe lời bố mẹ. Cuộc sống của con bây giờ, con cũng lựa chọn rồi. Con mong bố mẹ nhìn thấy tình yêu chân thành của chúng con dành cho nhau. Bố mẹ hãy đồng ý để anh được về nhà mình, làm rể nhà mình. Con mong gia đình mình những ngày Tết được sum họp đầy đủ các thành viên.
Thời gian qua con nghĩ bố mẹ cũng thương con nhiều. Bố mẹ yên tâm, con vẫn đang sống rất hạnh phúc. Tuy cuộc sống khó khăn nhưng con cảm thấy mình đã lựa chọn đúng người“. Anh Phương cũng mong được bố mẹ vợ thấu hiểu và đón nhận con, cháu.
Mong muốn lớn nhất của cặp đôi là gia đình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc. Đặc biệt là hai vợ chồng có công ăn việc làm ổn định, được về quê lập nghiệp cho cuộc sống đỡ vất vả.
Anh Phương cũng hứa trong tương lai sẽ cố gắng để cho chị Thủy một đám cưới trọn vẹn.
Nguồn: Vợ chồng son, Ảnh: FBNV