Vừa qua, tại chương trình Kịch và Nghệ, NSƯT Phương Hồng Thủy đã chia sẻ về thời kỳ khó khăn trong cuộc đời của mình. Cô nói:
“Tôi hay tự trách mình vì tôi vốn là chị lớn trong gia đình. Ngày xưa tôi phải hi sinh cuộc đời mình để bươn chải kiếm sống, đi hết tỉnh này sang tỉnh kia diễn, phải đổi tủ thứ tên, đổi tên liên tục để được diễn.
Lúc đó tôi là nghệ sĩ biên chế hát cho đoàn nhà nước nhưng tiền lương không đủ nuôi các em. Ví dụ trong đoàn tôi chỉ lãnh 50 ngàn thôi nhưng ra ngoài diễn sẽ được 500 ngàn, 1 triệu đồng, 2 triệu, 4 triệu. Nhưng nếu đoàn mời người khác về thì lương họ lại gấp 10 lần tôi dù tôi vẫn là đào chánh.
Tôi nhìn các em từ lớn tới nhỏ thương quá vì nuôi các em không nổi, nên mới đổi tên để trốn đi diễn ngoài nhưng vẫn bị bắt về hoài vì tôi là nghệ sĩ biên chế.
Tới một ngày, tôi phải buộc lòng nói với Giám đốc Sở rằng, chú cho con đi để con nuôi gia đình con.
Trong cuộc đời, tôi hi sinh nhiều lắm. Tôi không khoác lác rằng tôi thế này thế kia nhưng thực sự tôi ở trong đoàn cũng hi sinh vì đoàn.
Tôi còn nhớ, lúc đó tôi phải mổ sống, chân băng bó nhưng vẫn lên diễn, đóng vai công chúa, múa may miệt mài, không biết mệt là gì. Tối về, tôi mở băng ra thấy máu chảy đầy chân. Trong khi đoàn có 3 cô đào chánh nhưng đoàn vẫn để tôi ra diễn.
Tôi phải xin lỗi các thầy cô ở trường đã dạy tôi, nhưng dù tôi được học bài bản trường lớp nhưng khi lên sân khấu diễn lại là bản năng. Tôi diễn hoàn toàn theo bản năng của mình nên cứ khi nghe nhạc lên là ra diễn, nhảy múa rất nhiệt tình dù biết mình múa không đẹp.
Tôi không biết sao khán giả vẫn thương tôi vì nhiều khi tôi diễn và múa không đẹp”.
NSƯT Thành Lộc nghe vậy liền nhận định: “Khán giả thương Phương Hồng Thủy vì từ trong bản chất Phương Hồng Thủy đã lành. Phương Hồng Thủy là người có phẩm chất không ganh đua với ai.
Cái này cũng lạ, Phương Hồng Thủy làm nghề không thích tranh đua mà vẫn leo lên hàng đầu được, trở thành ngôi sao.
Phương Hồng Thủy lại gặp mẹ nuôi là một người quá từ bi như má Út Bạch Lan. Điều đó khiến Phương Hồng Thủy trở thành người thích đón nhận hào quang một cách tự nhiên chứ không phải làm mọi cách để có được hào quang”.